Hoa Quỳnh một thuở Khe Sanh

Đinh Thanh Hải

Administrator
Staff member
Hoa Quynh 1.jpg
Hoa Quỳnh cùng trái màu đỏ tươi.​

Khe Sanh ngày đó còn hoang vu lắm, nhà này sang nhà kia là cả một chặng đường dài, đôi khi nói vui là "gần nhà xa cửa ngõ", cả một khoảng vườn rộng mênh mông, trồng đủ thứ cây: bơ, tiêu, cà phê, mít, thơm, sầu đâu, mớơc, chuối, môn... rồi chăm sóc cho những cây cảnh, vườn hoa, phong lan rừng...

Trong đó, nhớ những chậu hoa quỳnh ở nhà tui, được trồng chung với cây dao, cho tựa vào nhau để vươn lên thẳng, như trầu với cau vậy đó... Những đêm có hoa quỳnh nở, bưng chậu hoa vào đặt ở giữa bàn chữ H, cây đèn dầu le lói giữa cái màn đêm tịch lặng, chỉ có tiếng gió thổi nhẹ, tiếng côn trùng gọi bầy ăn đêm... khi hoa nở, kê tai gần nghe tiếng tách tách thật vĩ diệu, chén trà nóng nhấm nháp, có khi ai đó ghép đôi vần thơ chép vội, bút mực in trên giấy úa màu, cèm nhem vì đèn dầu le lói... Khen hoa đẹp mà sao nở nhanh tàn và e lệ gì lại nở về đêm.

Tui vừa thấy trái của cây hoa quỳnh mà người ta chia sẻ, na ná giống trái thanh long... vậy đó mà tui lại bồi hồi quay về với miền núi cao Khe Sanh, nơi tuổi thơ tui yên bình đến lạ.

Rồi năm tháng ấy xa dần khi tui xuống phố để đi học, kiếm cái nghề mà mưu sinh... hành trang của tui mang theo là cả một trời tuổi thơ, đồi thông, khe suối, nương rẫy cà phê, trái cây rừng, tìm bắt chim..., Mỗi khi mệt mỏi chán chường là tui lần tìm về ngày thơ ấy, bỏ hết ưu phiền thì quay lại với thực tại đời cơm áo.

Khe Sanh trong tui khác xa Khe Sanh hiện bây giờ, vẫn nhiều màu xanh của cây cùng hoa lá, vẫn đượm tình làng nghĩa xóm tối lửa tắt đèn giúp nhau, cửa mở toang không hề sợ trộm cắp. Trong ký ức tui có cả những nhân vật đã rời xa cõi tạm, nhưng hình hài sao quên được, có khi cả giọng nói của họ kéo về vang vãng ở bên tai.

Dec 31, 2020
Đinh Thanh Hải
 
Top