MẶT TRỜI TẮT

dinhtrungky

Moderator
Staff member
Ta đến khi “mặt trời" đã tắt.
Và trời đêm cháy hết ánh sao thừa.
Thảo nguyên hoang vu màu đêm trong vắt,
Ta mãi tìm chẳng thấy một cơn mơ.

Ôi!dòng đời trống vắng,
Khát nỗi lòng cơn mưa...

Ta miên man theo chuyện cũ ngày xưa
“Voi chín ngà, gà chín cựa...’’
Trần thế trêu ngươi chỉ có một ..."Mặt trời"
Lòng ta thành chơi vơi...
Đã có người,
Đem mặt trời về núi;
Ta đến sau và thành người lạc lối,
Nỗi lòng ta vô định ở nơi nào?...
Cõi nhân gian sao đựng hết giọt sầu.
Cho ánh sáng sưởi lòng người héo hắt.
Vì “Mặt trời’’ trong ta đã tắt,
Bến trời xưa,
Lạnh ngắt sao băng...
-1999 -
 
Top