Bên bờ Sông Tiền

Dinh Trong Phuc

Moderator
Staff member
<embed src="http://www.nhaccuatui.com/m/dcgUUvScET" quality="high" wmode="transparent" type="application/x-shockwave-flash" flashvars="&autostart=true" height="100" width="100">
ON/OFF=AUDIO


Pens%C3%A9e%20%283%29.jpg

HOA PENSEE


Nhũng ngày chạy loạn 1972, số phận đưa đẩy cả gia đình vào tận Mỹ tho. Lần đầu tiên trong đời năm mưòi chín tuổi, tôi vào tận một nơi xa mịt mù,xa hơn cả Sài Gòn. Mỹ Tho nơi ngừơi ta còn gọi gọn đi là Mỹ , "đi Mỹ- về Mỹ" chứ không phải là đi Mỹ đúng nghĩa như hôm nay.


Kỷ niệm về quê hương tôi đã viết nhiều, nhớ nhiều, nhưng với quê hương mới-MỸ THO- một thành phố từng giang tay đón gia đình tôi, những ngày ly loạn, dù ít dù nhiều tôi vẫn nhớ.


Mỹ Tho! những ngày đó làm sao tôi quên được những con đường đầy lá me bay, những cây me cổ thụ không biết được trồng bao lâu? Tôi vẫn đi bên con đường Hùng Vương dẩn ra vườn Hoa Lạc Hồng, rồi ngồi thơ thẩn bên bờ sông Tiền, ngắm những thuyền bè tấp nập, những làn sóng- nước đục- lao xao.


Tôi là người khách xa lạ từ miền Trung khô cằn cát đá trôi lạc vào một thành phố phương nam, nơi của những lùm mận chín hồng, những vườn cam chĩu trái, cây lá xum xuê, lòng người cởi mở, mà thương cho thân phận dân mình biết bao truân chuyên đau khổ.


Và những ngày chạy loạn đã đưa đẩy số phận tôi cũng như những thằng bạn cùng trang lứa đi vào quân đội. Chính thức giả từ bút nghiên sách vở, tôi theo tiếng gọi quân hành. Những ngày đầu tiên đếm bước một hai trong quân trường Quang Trung đầy bụi nắng và lòng tôi nhung nhớ gia đình đang lưu ngụ trên quê hương mới: Mỹ tho, miền Nam mưa nắng hai mùa.


Chóng vánh chẳng là bao, chỉ vài tháng tôi có mặt phố "Mỹ" thế mà một thứ tình cảm cùng kỷ niệm khó quên một thành phố hiền hòa yên tĩnh cùng một mối tình ban sơ của 'người hàng xóm' đối diện nhà cậu mợ tôi, nơi nhà tôi cư ngụ. Rồi tôi phải ra đi, lại giã từ môt cảm tình cũng như một tình yêu vừa chớm. Chỉ mấy tháng với Mỹ tho thôi, lạ thay hình ảnh Mỹ tho vẫn ghi mãi trong tiềm thức tôi nơi tôi quen một ngưòi con gái. Biến cố đổi dời , sau này ra tù gia đình tôi cũng chẳng còn ở Mỹ Tho, lân la hỏi chuyện và nàng đã mất gia đình nàng cũng trôi dạt phương nào?


Thời gian qua nhanh thật! đã mấy chục năm xa xứ Mỹ Tho một nơi tôi chỉ ở "thoáng qua", nhưng trong tiềm thức tôi vẫn âm vang tiếng sóng nước lao xao , hình ảnh lá me bay, những con phố hiền hòa trầm mặc , những khuôn mặt người dân vui tươi cởi mở. Bên kia bờ sông Tiền là Kiến Hòa, là Bến Tre, chỉ qua phà cầu Bắc là đến thôi; thế mà tôi đã thất hứa với chính mình. Bên hai ly nước dừa với người con gái tôi quen trong một lần sơ ngộ , những cảm xúc và bở ngở của hai người khác phái đến với nhau từ hai miền đất xa xôi, lạ lẫm.


Và xót xa sâu lắng nhất là tôi đã không hứa với nàng người con gái xứ Mỹ tho, một điều gì, chỉ thoáng quen nhau rồi tôi biền biệt ra đi cho đến bây giờ. Giờ nàng đã là người thiên cổ , những phút sau cùng đó tôi vẫn bâng khuâng không biết có lần nào nàng nghĩ về tôi không?


Câu hỏi này chắc theo tôi mãi một đời !

08/04/2012

Nhớ về xứ Mỹ tho nơi tôi quen một người con gái
 
Top